NGƯỜI CHA & BỐN ĐỨA CON
Trong cuộc sống này, thi
thoảng hãy sống chậm lại và cảm nhận mọi thứ một cách tinh tế hơn, biết đâu ta
sẽ tìm thấy được nhiều điều đẹp đẽ, ý nghĩa mà ta đã vô tình quên lãng bấy lâu
nay?
Câu
chuyện xảy ra từ lâu lắm rồi, về một người đàn ông sống chung với bốn người con
trai. Dù có bốn đứa con, nhưng ông lại dành tình yêu thương nhiều nhất cho cậu con út. Bất cứ thứ gì tốt đẹp, ông
để dành cho riêng mình cậu.
Tuy
vậy, ông cũng yêu thương đứa con
thứ ba của mình và luôn tự hào, hãnh diện kể về cậu với những người
hàng xóm hay bạn bè của mình. Thế nhưng ai ai cũng có thể nhìn ra được người bố
dành tình thương cho cậu con út nhiều hơn cậu con trai thứ ba, bởi đôi khi hành
động thiên vị của ông cũng khiến cho người ta để ý một chút.
Còn cậu con trai thứ thì lại là
người mà ông có thể tin cậy nhiều nhất. Bất cứ lúc nào gặp phải một vấn đề khó
khăn trong công việc hay cuộc sống, ông đều tìm đến cậu và hỏi cậu lời khuyên,
thậm chí còn chia sẻ những chuyện riêng tư của mình với cậu. Ông luôn cảm thấy
thoải mái và vui vẻ trở lại sau mỗi lần tâm sự với cậu con trai nhì của mình.
Thế
nhưng người bố lại không có chút cảm xúc, tình cảm nào dành cho cậu con cả của mình cả.
Mặc dù cậu con cả luôn yêu thương, quan tâm ông một cách mãnh liệt, nhưng cảm
xúc của ông dành cho cậu luôn là một con số 0 tròn trĩnh.
Một ngày nọ, người bố lâm
bệnh nặng và dù đã tìm mọi cách để chữa nhưng bệnh tình của ông vẫn không hề
thuyên giảm. Cho đến một hôm, ông gặp một người truyền đạo. Ông ta nhìn người
bố và nói:
"Ông sắp sửa chết
rồi, chuyện này là không thể tránh khỏi. Nhưng ta cho phép ông được chọn một
người con trai cùng chết với ông. "
Ngay sau đó, người bố đã
gặp gỡ riêng từng người con trai để hỏi liệu ai có thể cùng đi với ông trong
đoạn đường dẫn đến cái chết này đây.
"Không đời
nào!", cậu con trai út lập tức trả lời và bỏ đi ngay tức khắc khi nghe câu
hỏi của bố mình.
Người bố buồn bã và tìm
đến cậu con trai thứ ba để hỏi chuyện. Cậu con trai sau khi nghe hỏi thì liền
trả lời: "Con cảm thấy cuộc sống này vẫn còn nhiều điều tốt đẹp lắm. Xin
lỗi vì con không thể đi với bố được, con muốn được sống tiếp."
Buồn bã và bất lực, người
bố nuôi hy vọng vào cậu con trai thứ và hỏi câu hỏi tương tự. Nhưng cũng giống
hai người em vừa rồi của mình, cậu ta từ chối với lý do: "Con xin lỗi, con
không thể giúp bố việc này được. Những gì con có thể làm là lo lắng hậu sự cho
bố một cách tốt đẹp mà thôi".
Lúc này, trái tim người
bố tổn thương đến tận cùng. Bỗng nhiên ngay vào lúc đó có một giọng nói vang
lên bên cạnh ông: "Con sẽ đi theo bố, dù là bất cứ nơi đâu". Người bố
ngước nhìn và ngạc nhiên khi nhìn thấy cậu con trai cả của mình đang ở bên
cạnh. Vì quá hối hận, người bố bật khóc: "Lẽ ra ta nên đối xử tốt hơn với
con khi còn có thể".
Qua câu chuyện trên, ta
có thể rút ra một bài học rằng: Mỗi người chúng ta luôn có bốn người con trai
trong cuộc đời này.
Người con trai út chính là cơ thể
của chúng ta. Dù chúng ta có dành nhiều thời gian và nỗ lực để khiến nó trở nên
tốt đẹp nhất thì đến khi chết, nó cũng sẽ rời bỏ ta mà đi.
Người con trai thứ 3 chính là tài
sản của chúng ta. Khi chúng ta chết, tài sản sẽ thuộc quyền sở hữu của một hay
nhiều người khác.
Người con trai thứ là gia đình và
bạn bè của chúng ta. Dù cho họ có thân thiết với chúng ta đến mức nào đi chăng
nữa thì việc cuối cùng họ có thể làm khi ta qua đời là lo lắng cho tang lễ, hậu
sự của ta.
Còn
người con cả chính là tâm trí của
chúng ta. Đó là nơi chứa đựng toàn bộ những kỉ niệm, hồi ức, tình yêu thương mà
ta sở hữu xuyên suốt cuộc đời này. Ta thường quên đi mình đang sở hữu điều quý
giá như thế, và cho rằng điều đó là tất nhiên tồn tại rồi, nên ta có quyền bỏ
mặc nó. Vì chúng luôn hiện hữu trong lòng ta mỗi ngày, nên ta cũng vô tình
quên đi chúng cho đến mỗi khi ta mắc kẹt giữa cuộc đời này bởi những nỗi buồn,
cô đơn này. Chúng ta chỉ thường nghĩ về những điều tốt đẹp mình đã làm khi cảm
thấy yếu đuối và bất lực ở hiện tại.
Cuộc đời vốn là như thế, có những thứ quý giá
mà ta sở hữu vô tình bị lãng quên đi. Và khi gặp khó khăn ta mới nhận ra chúng
vốn luôn âm thầm tồn tại bấy lâu nay và rất đáng quý. Trong cuộc sống này, thi
thoảng hãy sống chậm lại và cảm nhận mọi thứ một cách tinh tế hơn, biết đâu ta
sẽ tìm thấy được nhiều điều đẹp đẽ, ý nghĩa mà ta đã vô tình quên lãng bấy lâu
nay?
Thứ Ba Tuần 2 Mùa Vọng - Thánh
Nicôla, giám mục.
Lời Chúa:
Mt 18,12-14
12"Anh em nghĩ
sao? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín
con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao? 13Và nếu may mà
tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó, hơn là
vì chín mươi chín con không bị lạc. 14Cũng vậy, Cha của anh em,
Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư
mất.
(Nguồn: Ủy Ban
Kinh Thánh / HĐGMVN)
GÓC VUI NHỘN - KHÔNG CẦN PHẢI NÓI DỐI
Một người đàn ông khi hấp hối hỏi vợ:
- Em
yêu, trước khi chết, anh muốn biết sự thật và sẵn sàng tha thứ cho em. Thằng
thứ tư có phải là con anh không?
- Tất
nhiên nó là con anh. Em xin thề!
-
Người đàn ông lộ vẻ sung sướng và trút hơi thở cuối cùng. Người vợ vừa vuốt mắt
cho chồng vừa thở phào: May là ông ấy không hỏi mình về ba đứa đầu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét