CHUYỆN VƯỜN RAU
Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng
Câu nói ấy đã được
"Mẹ" anh kể cho nghe từ bé, từ tấm cám đến công chúa Lọ Lem....Thấm
nhuần vào tư tưởng của anh, anh đã thấy ghét những bà dì ghẻ. Nhưng cuộc đời
đâu ai biết trước được điều gì, điều đó lại xảy đến với anh, khiến anh ân hận
trong muộn màng và nước mắt.
Ngày xửa ngày xưa! Không, có lẽ là ngày nảy ngày
nay....tại một vùng quê yên ả nọ có hai vợ chồng sống với nhau rất hạnh phúc.
Hai vợ chồng họ quanh quẩn với những luống ra trước nhà, chồng chăm ra, vợ đem
bán. Cuộc sống của họ cứ thế trôi đi trong bình yên nhưng họ chợt nhận ra họ
thiếu một cái gì đó. À, thiếu một tiếng khóc trẻ thơ. Nhưng trớ trêu thay, ông
trời luôn trêu đùa số phận của họ, người vợ mắc bệnh và mãi mãi không thể có
con, người chồng chán nản và đi tìm hạnh phúc mới, để lại người vợ bơ vơ một
mình vẫn hằng ngày cặm cụi quanh vườn rau, những cây rau vẫn xanh, vẫn tốt dù
thiếu di bóng dáng người chồng.
Thời gian vẫn thấm thoát trôi, người vợ vẫn hằng ngày
mong chờ người chồng trong vô vọng! Rồi một đêm nọ, người chồng trở về mái nhà
xưa, trên tay ôm một đứa trẻ sơ sinh. Người chồng nói đó là đứa con của ông và
người phụ nữ khác, vì khó đẻ nên người phụ nữ ấy đã qua đời. đứa trẻ đó chính
là Anh. Người vợ vừa vui vừa buồn, vui vì trong nhà nay đã có tiếng khóc trẻ
con, nay đã có hơi ấm của người đàn ông, buồn vì một số phận của người phụ nữ
kia không được may mắn.
Nhưng một lần nữa, ông trời lại trêu ngươi số phận người
vợ, người chồng đã bỏ đi theo người phụ nữ kia. Người vợ lại một mình cặm cụi
với vườn rau nuôi dưỡng đứa con riêng của chồng và người phụ nữ kia. Năm tháng
dần trôi, anh đã lớn nhưng một câu hỏi luôn thường trực trong anh về hai ngôi
mộ nằm trước vườn rau nhà mình. Mỗi lần hỏi, mẹ anh chỉ trả lời cho qua
loa....Rồi anh cũng chóng quên câu hỏi ấy khi bước vào sóng gió cuộc đời. Số
phận đã mỉm cười với anh khi anh đã mở được công ty riêng có một người vợ xinh
đẹp trên thành phố nhưng anh lại bỏ mặc người mẹ già với vườn rau ngày nào dưới
quê. Người mẹ vẫn thế, vẫn chăm sóc vườn rau xanh mướt, vẫn chiều chiều đem ra
ra chợ bán với những đồng bạc lẻ......
Phải chăng, vì không quan tâm đến mẹ mà cuộc đời đã bắt
anh trả một cái giá quá đắt. Công ty anh vỡ nợ, anh vào tù, vợ anh thì gom tiền
bỏ đi và không quên giao đứa con cho mẹ anh....
Người mẹ ấy, nay đã già nhưng vẫn phải chạy chợ kiếm mấy
đồng bạc vào trại thăm anh. Lúc này anh mới nức nở, nghẹn ngào. Giá như, giá
như ngày xưa anh đối tốt với mẹ....anh thấy mình là một kẻ vứt đi, một kẻ thừa
của xã hội. Người mẹ vẫn mỉm cười phúc hậu, vẫn ôm anh vào lòng như hồi bé...
Chính tình yêu thương của người mẹ là động lực cho anh làm lại cuộc đời, anh cố
gắng cải tạo tốt với mong muốn được mãn án.
Rồi ông trời cũng không phụ lòng người nhưng thêm một lần
nữa, ông trời lại trêu đùa cuộc đời anh khi ngày anh ra tù cũng là ngày người
mẹ trút hơi thở cuối cùng bên vườn rau. Đau đớn vì chưa đền đáp được mẹ, anh
gào lên, con anh khóc, tiếng khóc quá nao lòng, tiếng khóc hòa với tiếng gào
của anh làm cho những người ở đó không thể cầm lòng. Rồi một người hàng xóm đã
trao cho anh di chúc của mẹ anh. Anh biết được sự thật về cuộc đời mình, biết
được những hi sinh của mẹ cho anh, biết được hai nấm mồ trước nhà...và tâm
nguyện cuối cùng của mẹ là được nằm bên bố anh và người phụ nữ kia...
Năm tháng vẫn trôi, vườn rau vẫn xanh, vẫn tốt....Anh
sống với vườn rau, với bố và hai mẹ của mình...a.họ sống hạnh phúc bên nhau cho
dù họ ở hai thế giới khác nhau...
Rồi khi anh mất đi, con anh, cháu anh sẽ tiếp tục vườn
rau này...rau vẫn xanh, vẫn tốt......cuộc đời vẫn lặng lẽ trôi đi.
Chúa Nhật thứ 4 Mùa Vọng
Lời Chúa:
Mt 1, 18-24
18Sau đây là gốc
tích Đức Giêsu Kitô: bà Maria, mẹ Người, đã thành hôn với ông Giuse. Nhưng
trước khi hai ông bà về chung sống, bà đã có thai do quyền năng Chúa Thánh
Thần. 19Ông Giuse, chồng bà, là người công chính và không muốn
tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo. 20Ông đang
toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng:
"Này ông Giuse, con cháu Đavít, đừng ngại đón bà Maria vợ ông về, vì người
con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần. 21Bà sẽ sinh
con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giêsu, vì chính Người sẽ cứu dân
Người khỏi tội lỗi của họ." 22Tất cả sự việc này đã xảy
ra, là để ứng nghiệm lời xưa kia Chúa phán qua miệng ngôn sứ: 23Này
đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ
là Emmanuen, nghĩa là "Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta." 24Khi
tỉnh giấc, ông Giuse làm như sứ thần Chúa dạy và đón vợ về nhà.
(Nguồn: Ủy Ban
Kinh Thánh / HĐGMVN)
GÓC VUI NHỘN - TRẮC NGHIỆM TÂM LÝ
Chồng
bàn với vợ:
- Anh
đặt lên bàn ba thứ để xem con mình sẽ lấy thứ gì. Nếu nó lấy tờ 100 USD, tương
lai nó sẽ là nhà tài chính. Nếu lấy cây viết, nó sẽ là nhà văn, còn nếu cầm
quyển kinh thì nó sẽ làm linh mục.
- Lát
sau, cậu con vào phòng vớ cả ba thứ rồi chạy ra ngoài. Trong khi vợ còn đần mặt
trước tình huống bất ngờ, chồng lẩm bẩm:
-
Phương án thứ tư...
- Vợ
sốt ruột hỏi: Là sao hở anh?
- Là
ăn cướp chứ còn sao nữa!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét