SỰ TRUNG THỰC
Không, vấn đề là ở đấy - người đàn ông kia lập tức quát lên - Vợ
tôi đang ở nhà. Người mà tôi đi cùng là bạn gái tôi. Cho nên tôi cần phải nhanh
lên thôi. Đưa trả con gà đây!
Một buổi sáng
đẹp trời, một người đàn ông trông đáng kính đi vào cửa hàng bán thức ăn nhanh
hỏi mua một con gà nướng. Ông ta đi cùng một phụ nữ xinh đẹp và vui vẻ nói rằng
ông ta mua con gà cho buổi dã ngoại. Nhìn hai người rất thân mật, nên người chủ
tiệm ăn cũng nghĩ ông ta là chồng của phụ nữ đó.
Tuy nhiên khi
đến nơi dã ngoại và mở giỏ đựng thức ăn ra người đàn ông vô cùng ngạc nhiên.
Trong giỏ không phải một con gà nướng, mà lại có một cái túi đựng đồ lặt vặt.
Trong cái túi đó là 9000 đô la. Không suy nghĩ đến giây thứ hai, người đàn ông
vội vàng, tất tưởi lái xe quay lại tiệm ăn, trả lại túi tiền và đòi con gà của
mình.
Ông chủ tiệm ăn kinh ngạc trước sự trung thực của người
đàn ông đã hỏi tên ông ta và đề nghị gọi phóng viên đến để viết bài về ông ta
đăng báo làm gương. Ông chủ tiệm ăn nói rằng người đàn ông kia sẽ trở thành một
người hùng trong vùng, một tấm gương về sự trung thực và đạo đức mà mọi người
cần học tập.
Người đàn ông đói bụng nhún vai thờ ơ: "Có người
đang đợi tôi. Trả cho tôi con gà là xong"
Ông chủ tiệm ăn lại một lần nữa ngạc nhiên trước sự khiêm
tốn của người đàn ông. Ông chủ hỏi:
- Ông quả là một người vô cùng trung thực trong thế giới
phức tạp này. Ông cần phải được đăng tên lên báo để cho mọi người thấy rằng vẫn
có những người trung thực sẵn sàng bảo vệ lẽ phải. Hãy cho tôi biết tên của ông
và quý bà đi cùng với ông. Đó có phải là vợ ông không ạ?
- Không, vấn đề là ở đấy - người đàn ông kia lập tức quát
lên - Vợ tôi đang ở nhà. Người mà tôi đi cùng là bạn gái tôi. Cho nên tôi cần
phải nhanh lên thôi. Đưa trả con gà đây!
Thật dễ dàng nhìn thấy điểm tốt ở một người bạn chưa quen biết
nhiều.
Nhiều người trong số chúng ta cũng làm việc tốt ở nơi này
nơi khác; nói những lời dịu dàng, thái độ thân thiện..và người khác có thể nghĩ
chúng ta là một con người khác với con người thật của chúng ta. Nhưng bản thân
chúng ta mới nhìn được trái tim của chính mình.
Những gì người khác nghĩ về bạn không bao giờ quan trọng bằng
những gì bên trong bạn. Cũng như nhìn nhận về con người thật của một người
không bao giờ dễ dàng.
Thứ Tư ngày 04.01.2017
Lời Chúa:
Ga 1,35-42
35Hôm sau, ông Gioan
lại đang đứng với hai người trong nhóm môn đệ của ông.36Thấy Đức
Giêsu đi ngang qua, ông lên tiếng nói: "Đây là Chiên Thiên Chúa." 37Hai
môn đệ nghe ông nói, liền đi theo Đức Giêsu. 38Đức Giêsu quay
lại, thấy các ông đi theo mình, thì hỏi: "Các anh tìm gì thế? " Họ
đáp: "Thưa Rápbi (nghĩa là thưa Thầy), Thầy ở đâu? " 39Người
bảo họ: "Đến mà xem." Họ đã đến xem chỗ Người ở, và ở lại với Người
ngày hôm ấy. Lúc đó vào khoảng giờ thứ mười. 40Ông Anrê, anh
ông Simôn Phêrô, là một trong hai người đã nghe ông Gioan nói và đi theo Đức
Giêsu. 41Trước hết, ông gặp em mình là ông Simôn và nói:
"Chúng tôi đã gặp Đấng Mêsia" (nghĩa là Đấng Kitô). 42Rồi
ông dẫn em mình đến gặp Đức Giêsu. Đức Giêsu nhìn ông Simôn và nói: "Anh
là Simôn, con ông Gioan, anh sẽ được gọi là Kêpha" (tức là Phêrô).
GÓC VUI NHỘN - TRẢ GIÁ VỚI CHÚA
Trong vườn hoa nhà thờ, linh mục đang đi dạo với một thương gia.
Một giáo đồ trẻ đi phía sau. Câu chuyện giữa linh mục và vị thương gia có vẻ
rất hấp dẫn, nhà buôn trả giá:
- 5
vạn đôla!
-
Không được!
- 10
vạn đôla!
- (Im
lặng)
-
Thôi được, 50 vạn vậy nhé!
Linh
mục vẫn không chấp thuận, vị khách lắc đầu rút lui. Giáo đồ trẻ vội bước đến
trước mặt vị linh mục nói:
-
Thưa cha, 50 vạn đôla là một con số không nhỏ đâu! Sao cha lại từ chối?
-
Nhưng con có biết yêu cầu là gì không? Ông ấy đề nghị ta mỗi lần giảng đạo xong
không nói "Amen", mà nói "Cocacola".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét