SỨC MẠNH TRONG CON NGƯỜI
Ý chí và nghị lực có thể giúp con
người vượt qua mọi trở ngại, khó khăn của cuộc sống. Điều này không tự nhiên mà
có hay do di truyền của cha mẹ, chính là do sự cố gắng rèn luyện kiên trì, bền
bỉ để đeo đuổi mục tiêu nhờ lập trường vững chắc.
Có một cậu bé trong một gia đình
nghèo đông con, vì là anh cả nên ngoài giờ học cậu còn tranh thủ đi bán báo để
phụ giúp gia đình. Sáng hôm đó đã gần 10 giờ mà cậu chưa có miếng gì trong bụng
nên tay chân rã rời, tâm thần mệt mỏi. Tiền lời bán được không đủ để mua thức
ăn cho mọi người trong nhà, nên cậu không dám dùng số tiền đó để mua chút gì
lót dạ.
Không còn cách nào khác, cậu bé quyết
định đi đến ngôi nhà phía trước để xin chút đồ ăn. Thế nhưng, cậu không dám xin
vì người mở cửa là một cô bé xinh đẹp, dễ thương. Trong hoàn cảnh đó cậu đã bỏ
ý định xin ăn mà đành mở miệng xin một miếng nước uống cho đỡ đói. Cô bé thấy
dáng vẻ nghèo nàn, ốm đói của cậu thì thương tình pha cho một ly sữa. Cậu uống
một cách ngon lành, nhưng chỉ chầm chậm hớp từng miếng một để thưởng thức hương
vị ngon ngọt cậu chưa từng biết xưa nay.
Khi cơn đói đã lắng dịu, vì lòng tự
trọng, cậu bé hỏi: “Vậy là tôi nợ cô bao nhiêu?” Cô gái trả lời: “Đây là ly sữa
gia đình chúng tôi tự nguyện tặng bạn. Mẹ chúng tôi khi còn sống đã dạy chúng
tôi hãy giúp đỡ mọi người khi có nhân duyên.” Cậu bé cảm động quá nên
nói: “Tôi rất thành thật biết ơn cô và gia đình”.
Kể từ hôm đó, cậu bé có thêm động lực
để không chịu đầu hàng số phận mà quyết chí vươn lên vượt qua số phận khó khăn.
Ly sữa đã giúp cho cậu cảm nhận được niềm vui trong cuộc sống, nên cậu càng cố
gắng nhiều hơn trong việc học hành, cũng như việc phụ giúp gia đình bớt đi gánh
nặng sinh nhai.
Rồi thời gian trôi qua với sự kiên
trì, bền chí, cậu bé ngày đó nay đã trở thành một bác sĩ giỏi với tấm lòng từ
bi trải rộng đến những bệnh nhân có hoàn cảnh nghèo khó. Cô gái trẻ tốt bụng
năm xưa giờ mắc phải căn bệnh hiểm nghèo cần rất nhiều tiền để phẫu thuật mới
mong cứu chữa được. Gia đình cô dù bán đi căn nhà cũng chỉ đủ chi trả một phần
ba tiền chữa trị.
Hy hữu thay, bác sĩ chính điều trị
cho cô không ai khác là cậu bé nghèo năm xưa từng được cô giúp đỡ. Thoáng nhìn
thấy cô gái, vị bác sĩ trẻ đã nhận ra người ơn của mình. Ca phẫu thuật thành
công, số tiền còn lại đã được anh vui vẻ trả dùm. Với số tiền lớn như vậy, có
lẽ cô phải làm việc tinh cần, siêng năng suốt cả cuộc đời mới có thể trả hết.
Câu chuyện có thật kể trên đã giúp
chúng ta có một cách nhìn chín chắn hơn. Cuộc sống ở thế gian này luôn có những
vị Bồ tát hiện thân dưới mọi hình thức, để sẻ chia tình thương yêu đến với nhân
loại khi có nhân duyên. Ly sữa ngày xưa trong cơn đói lòng đã giúp cậu bé ý
thức được tình người trong cuộc sống với sự san sẻ, giúp đỡ cho nhau mỗi khi
cần thiết. Cuộc sống của chúng ta chỉ cần có tấm lòng như dẫn người già qua
đường, nhín chút quà sáng để cho các em học sinh khó khăn, biết an ủi động viên
người qua cơn sợ hãi… và còn vô số việc làm khác được thể hiện bằng trái tim
hiểu biết.
Muốn làm người tốt trong thời buổi
bây giờ cũng không đơn giản, chính sách luật pháp để khích lệ người tốt không
rõ ràng, nên làm người tốt sẽ dễ dàng bị nạn ngược trở lại. Tình trạng này nếu
để xảy ra lâu dài sẽ làm con người trở nên thờ ơ, vô cảm khi gặp người khác
trong cảnh nạn tai.
Thật ra, trong cuộc sống này với vô
vàn chuyện tốt xấu, đúng sai, phải quấy, con người nếu đi theo chiều hướng
thượng sẽ mở rộng lòng ra để san sẻ, giúp đỡ người khi hoạn nạn. Ngược lại,
trong sự nhiệt tình giúp đỡ lại trở thành nạn nhân thì thử hỏi ai dám giúp
người, cứu vật? Chuyện nhân tình thế thái với thái độ vô cảm của nhiều người
nắm cán cân công lý đối với dân, thái độ vô cảm trong cuộc sống của người này
đối với người kia, chuyện người ngay sợ kẻ gian manh trù ém, học trò sợ thầy cô
giáo, kẻ dưới quyền sợ quan trên…
Thường những quãng đường vắng vẻ khi
xảy ra tai nạn người ta vì sợ trách nhiệm, hoặc sợ bị bồi thường hao tốn và có
thể bị tù tội nên bỏ chạy luôn. Một người trung niên lái ôtô trên đường về nhà
thì bỗng nhìn thấy một người bị thương rất nặng đang nằm bên chiếc xe máy bên
vệ đường. Anh vội vàng dừng lại và kêu gọi người dân gần đó khiêng phụ người bị
nạn lên ôtô rồi đưa đi cấp cứu.
Khi nạn nhân được đưa vào phòng chữa
trị thì lập tức anh liền bị giữ lại. Các bác sĩ yêu cầu anh phải làm thủ tục
khai họ tên và nộp tiền cho người bị nạn. Thật bất hạnh thay, người bị nạn đang
trong cơn hôn mê mà trong người lại không có giấy tờ. Mặc cho anh giãi bày mọi
cách nhưng không ai tin anh là người vô can và công an đã được mời đến để làm
rõ trắng đen. Họ yêu cầu anh xuất trình giấy tờ tùy thân và trình bày lại sự
việc.
Anh nói hết mọi lý lẽ và khẳng định
mình không gây ra tai nạn, vì thấy nạn nhân bị thương nên anh không thể làm
ngơ. Mặc dù vậy, công an vẫn không tin lời khai của anh là sự thật. Anh tức quá
nên yêu cầu họ cùng đi đến hiện trường để hỏi rõ những người dân quanh đấy. Tuy
nhiên, khi lấy lời khai thì họ chỉ nói thấy anh kêu cứu chứ cũng chẳng biết sự
tình ra sao. Công an yêu cầu được kiểm tra xe xem có vết tích va quẹt hay
không, dù không tìm được dấu vết nhưng cũng lòng vòng mất hết nửa ngày. Người
bị nạn giờ đã tỉnh lại và có thể kể đầu đuôi sự việc. Kẻ gây ra tai nạn là
người lái chiếc xe tải chứ không phải người đàn ông tốt bụng kia.
Tình trạng các khoa cấp cứu tại các
bệnh viện khi người bị nạn được chuyển đến mà không có đủ thủ tục đầu tiên thì
coi như chờ chết. Vậy lương y như từ mẫu ở chỗ nào? Một số người vì có trái tim
hiểu biết nên bất chấp hiểm nguy cứu người là việc trước tiên. Tuy nhiên, người
muốn làm phúc lại trở thành nạn nhân. Họ phải nộp tiền những mấy triệu đồng để
chạy chữa cho người bị nạn. Khi người nhà của nạn nhân đến họ cũng chỉ biết
chân thành cám ơn vì gia cảnh quá nghèo không đủ tiền chi trả. Thế gian này
người ngay thường bị mắc nạn nên nhiều người nói “thà tránh xa còn hơn liên
lụy”.
Qua câu chuyện trên chúng ta mới thấy
xã hội hiện nay muốn làm người tốt thật không hề đơn giản, nếu không biết cách
sẽ rất dễ mang họa vào thân. Có một điều chúng ta dễ dàng nhận thấy là gương
người tốt việc tốt ngày càng vắng bóng trên các phương tiện truyền thông, báo
chí. Thật ra, xã hội hiện nay vẫn có rất nhiều tấm gương lao động giỏi và sáng
tạo, rất nhiều tấm gương con người dũng cảm trong nhiều lĩnh vực. Nhưng nhà
báo, nhà văn muốn viết về những tấm gương này thật khó, đặc biệt là viết về
những nhà quản lý, những nhà lãnh đạo. Viết về tập thể tốt thì còn tương đối
dễ, còn viết về cá nhân tốt thì rất khó, nhất là những người đang làm việc
trong các cơ quan nhà nước.
Gương người tốt việc tốt tuy có trong
mọi lãnh vực nhưng quả thực khi muốn đăng rất khó, cần phải chờ sự xét duyệt ở
các cấp trên. Thật đúng muốn làm người tốt trong bối cảnh xã hội hiện nay chẳng
hề đơn giản, cho đến việc phản ánh sự thật, nói đúng sự thật thì cũng có thể sẽ
bị trù dập không ngóc đầu lên nổi.
Trên đời này dù chúng ta là ai, là
những nhà đạo đức, vĩ nhân, anh hùng, người công nhân, người nông dân, những
người tốt… thì chúng ta ai cũng từng được sự chăm sóc, nuôi dưỡng của mẹ hiền
qua dòng sữa ngọt ngào. Và cũng như thế, trên thế gian này không có một con
người bình thường nào lại không qua bàn tay giúp đỡ, dìu dắt, dạy dỗ của thầy
cô.
Ngày nay, đứng trước cuộc sống với
bộn bề công việc, sự lo toan về cơm áo gạo tiền, chỗ ăn học đàng hoàng cho con
cái thật không phải dễ dàng cho các bậc làm cha mẹ. Do đó, các bậc phụ huynh
phải ý thức được trách nhiệm và bổn phận của mình mà dành trọn cuộc đời cho sự
nghiệp trồng người. Nếu ai cũng có tâm huyết như vậy thì thế gian này sẽ là
thiên đường của hạnh phúc.
Trong cuộc sống, chúng ta cần phải
biết cách vượt qua mọi hoàn cảnh khó khăn để tự giải thoát cho mình trong bế
tắc. Ta sẽ kiên trì, bền bỉ để tiếp tục đi cho đến khi nào đạt được mục đích
mới thôi. Muốn được như vậy chúng ta cần phải có ý chí mạnh mẽ, có lập trường
vững chắc để vượt qua mọi sự khó khăn mà vươn lên đỉnh cao của cuộc đời. Tuy
nhiên, có những việc làm ngay từ đầu đã không thành công nhưng chúng ta hãy
kiên trì thử lại lần nữa, nếu vẫn không thấy khả quan thì thật sự ta cần phải
suy xét lại, kiên trì trong ngu dốt sẽ chỉ dẫn đến sự thất bại nặng nề.
Cũng tương tự như vậy, khi tham khảo
một cuốn sách ta không nhất thiết phải đọc hết toàn bộ. Ta bỏ tiền ra mua một
cuốn sách không có nghĩa là chúng ta cần phải đọc hết cuốn sách đó. Để tránh
việc lãng phí tiền bạc và thời gian, chúng ta cần có sự hiểu biết chân chính để
cân nhắc giữa công việc và sự học hỏi, tham khảo cho có kết quả tốt đẹp.
Kết thúc một việc làm hay thay đổi
một tình cảm đôi khi còn khó hơn so với những công việc mới bắt đầu. Biết còn
nhiều thiếu xót thì ta cố gắng tìm cách thay đổi, chuyển hóa là năng lực của
người có ý chí, có niềm tin, có quyết tâm và sức mạnh tinh thần. Thực ra, cuộc
sống rất đơn giản. Khi chúng ta để mất đi những gì ta có thì không nên tiếc
nuối hay cố công tìm lại mà hãy làm cách nào để tạo ra nhiều cái khác.
Thứ Năm Tuần 2 Mùa Vọng, lễ Mẹ Vô
Nhiễm Nguyên Tội
Lời Chúa:
Mt 11,11-15
11"Tôi nói thật
với anh em: trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, chưa từng có ai cao trọng hơn
ông Gioan Tẩy Giả. Tuy nhiên, kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn
ông. 12Từ thời ông Gioan Tẩy Giả cho đến bây giờ, Nước Trời
phải đương đầu với sức mạnh, ai mạnh sức thì chiếm được. 13Cho
đến ông Gioan, tất cả các ngôn sứ cũng như Lề Luật đều đã nói tiên tri. 14Và
nếu anh em chịu tin lời tôi, thì ông Gioan chính là Êlia, người phải đến. 15Ai
có tai thì nghe.
(Nguồn: Ủy Ban
Kinh Thánh / HĐGMVN)
GÓC VUI NHỘN - THÀNH THẬT KHAI BÁO
- Nàng: Anh có hút
thuốc bao giờ không?
- Chàng: Không bao
giờ.
- Nàng: Vậy anh có
uống rượu chứ?
- Chàng: Đời anh
chưa từng uống một giọt rượu nào.
- Nàng: Thế còn cờ
bạc? Chắc anh cũng có chơi chứ?
- Chàng: Không khi
nào, em biết đấy.
- Nàng: Vậy ngoài
em ra, anh còn để ý đến cô nào không?
- Chàng: Em phải
tin anh chứ. Anh chỉ có duy nhất em mà thôi!
- Nàng: Nhưng anh
cũng phải có một thói xấu gì đó chứ?
- Chàng: À, đúng là
thỉnh thaoảng anh có hay nói dối.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét